Cách tạm biệt của 1 con mèo

Thằng em họ nhặt về 1 con mèo bé tí. Nhưng cậu tôi không thích mèo trong nhà (tôi đang sống với cậu), nên đành cho mèo ngủ ngoài gara xe.

Những ngày đó mưa to, gara đầy nước. Tôi tin mèo ở sạch hơn chó nên đã lén đem vào phòng.

Được 1 tuần thì cậu tôi phát hiện ra bãi phân. Tôi và cậu cãi nhau. 2 đêm sau tôi không thể ngủ được vì tiếng mèo kêu trước cửa đến tận sáng.

Đêm thứ 3, mèo con không đòi vào nhà nữa. Nó chỉ đứng trước cửa tĩnh lặng nhìn tôi, ánh mắt vừa trách móc vừa cầu cứu, vừa hi vọng vừa buông xuôi. Như thể nó đang chờ 1 câu trả lời đã biết trước, và hi vọng nhận được 1 tín hiệu khác để có quyết định sau cùng.

Người duy nhất có thể nương tựa và tin tưởng cuối cùng vẫn chọn hắt hủi.

Ánh mắt nó cứ ám ảnh tôi hoài. Suốt 1 tháng, tôi hay giật mình giữa đêm để lắng nghe. Âm thanh của mèo con cứ văng vẳng mà chẳng thấy bóng dáng nó đâu nữa.

Phải chăng đó là cách tạm biệt của mèo?

Hôm nọ tôi xem bộ phim “Đường về nhà của cún con”. 2 con mèo trong phim cũng có cách tạm biệt tương tự – nhìn lần cuối và biến mất trước khi đối phương quay đầu.

Chuyện của tôi cũng có phần giống giống.

Không phải là lựa chọn của cô ấy, tôi buồn tôi 1 phần, nhưng tôi càng sợ cô không tin vào chính vào bản thân cô ấy.

Lúc còn đang bẽ bàng, tôi vẫn thật tâm mong cô tin rằng chỉ là tôi chưa đủ để tin tưởng, chứ không phải vì cô không biết cách yêu.

Đêm đó tại nơi lạnh nhất, tôi trách mình vì đã gặp và yêu, để rồi khiến cô sầu muộn đến thế.
Tìm gặp cô ngày hôm sau và cũng là lần cuối, cả 2 đều không 1 lời đề cập đến chuyện ngày hôm qua. Và khi nhìn vào mắt cô, tôi biết mình đã không còn hi vọng gì nữa.

5 tim để ủng hộ Mèo hoang

Trung bình 5 / 5. Số lượt tim: 5

guest
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận